Saturday 20 June 2015

Chu hành há Thanh Khê nhân cố nhân kí biệt tòng du chư đệ tử 舟行下清溪因故人寄別從遊諸弟子
























 

Chư tử phục bất xả
Luyến luyến tòng ngã du
Thần tịch ý vị thiếp
Tái tửu tùy khinh chu
Ngũ Hành (1) tại chỉ xích
Tương vọng các di du
Thảo thảo thiệp san kính
Đồ thử niệm minh sưu
Trướng nhiên tâm thưởng vi
Hận dữ thanh giang lưu
Nhân sanh cảm ý khí
Tụ tán khởi tự mưu
Ngô thi cố thường vân (2)
Ngã sơ vô hành lưu
Cố nhân Đạt Thuận (3) ông
Tống ngã khước trạo đầu
Nhân thanh tạ bằng lữ
Phiền tác trí thư bưu
Vân quan khứ bất viễn
Hồi thủ vân du du
Ưng liên nhất phiến nguyệt
Dạ dạ đáo ngân câu (4)


Chú thích


(1) Ngũ Hành : Dãy núi bên bờ sông Hãn, gần cửa Đà Nẵng.
(2) Xem Trường giang thiên , bài 3: Ngã vô hành dã, diệc vô lưu , .
(3) Đạt Thuận : Tên người.
(4) Ngân Câu : Tên quán Đạt Thuận thường đến ngồi.


Dịch nghĩa:
Thuyền xuôi Thanh Khê, nhân có người quen gửi lời từ biệt các học trò


Các trò vẫn chưa chịu chia tay
Quyến luyến theo tôi mãi
Hết sớm lại chiều vẫn chưa thỏa lòng
Lại còn chở rượu theo thuyền tôi
Núi Ngũ Hành chỉ cách gang tấc
Nhìn nhau đều tỏ vẻ dùng dằng
Vội bước lên đường núi
Định bụng hết sức đi tìm
Bỗng lòng bùi ngùi mất hứng thú
Mối hận trôi theo dòng sông

Ở đời người ta cảm nhau vì ý khí
Sum họp hay chia lìa, mình có mưu tính được đâu
Trong thơ tôi đã từng nói
Ta chẳng bao giờ định ra đi hay ở lại
Nay ông bạn Đạt Thuận
Đi tiễn tôi rồi quay trở về
Tiện gửi lời cảm ơn các bạn
Phiền ông làm trạm chuyển thư
Đèo Hải Vân không còn xa là bao
Ngoảnh đầu lại thấy mây bay lững lờ
Thương cho một mảnh trăng kia
Đêm đêm soi hoài trên sông bạc


Dịch thơ:
Thuyền xuôi Thanh Khê, nhân có người quen gửi lời từ biệt các học trò


Chưa đành lòng chia biệt
Quấn quýt theo tôi hoài
Sáng tối còn chưa thỏa
Chở rượu theo thuyền ai
Núi Ngũ Hành gang tấc
Nhìn nhau thêm bồi hồi
Vội bước qua đường núi
Hết sức tìm cho hay
Lòng chợt sinh buồn bã
Hận trôi theo sông dài
Đời cảm nhau ý khí
Li hợp tính sao đây
Thơ tôi vốn từng nói
Đi hoặc ở nào hay
Ông bạn thân mến hỡi
Đưa tiễn mái thuyền quay
Phiền ông làm nhà trạm
Tạ bè bạn lời này
Hải Vân không xa lắm
Quay đầu dằng dặc mây
Thương mảnh trăng soi sáng
Từng đêm nước bạc đầy


(Đặng Thế Kiệt dịch) 


No comments:

Post a Comment